Trong khi giải VĐQG của Indonesia mở cửa chào đón rất nhiều ngoại binh giỏi của Thái Lan, thậm chí họ chi bội tiền để có sự góp mặt của những VĐV hàng đầu thế giới. Điều này vô hình giúp Manganang và các đồng đội của mình học hỏi được rất nhiều kỹ chiến thuật của bóng chuyền nước bạn. Với Philippines thì chiến lược của họ còn tỏ rõ tham vọng hơn nhiều, ngoài việc thu hút ngoại binh ở giải VĐQG thì Liên đoàn bóng chuyền của Philippines còn rất giỏi trong vấn đề quan hệ khi đưa rất nhiều VĐV triển vọng của nước này sang thi đấu tại giải VĐQG Nhật Bản. Điển hình nhất là cặp chị em nhà Santiago.
Bóng chuyền nữ Indonesia và Philippines ngày càng mạnh
Santiago đang thi đấu rất thành công tại Nhật Bản.
Jaja Santiago cao tới 1m96, sau một thời gian chơi bóng chuyên nghiệp tại Nhật Bản đang tỏ rõ sự nguy hiểm. Không còn dáng vẻ sự vụng về với nhiều động tác thừa như trước, tay đập Philippines với lợi thế chiều cao tỏ rõ sự nguy hiểm cả trong tấn công lẫn phòng thủ trên lưới.
Video tung hoành của Jaja Santiago tại Nhật Bản:
Trong khi đó với bóng chuyền nữ Việt Nam năm 2019 có thể được coi là một năm khủng hoảng thực sự. Trong khi nội bộ thượng tầng còn nhiều vấn đề, ban chuyên môn chưa thực sự quyết liệt, thì điều rõ ràng có thể thấy rằng đội tuyển nữ ngày càng suy yếu. Vị trí chuyền hai hiện tại chưa tìm được nhân tố nào đủ đáp ứng được yêu cầu, nhóm phụ công có đông nhưng chưa thể tìm ra nổi một gương mặt đủ sức sánh ngang với Ngọc Hoa và Kim Huệ ở thời kỳ đỉnh cao, nhóm chủ công non kinh nghiệm, khả năng chuyền một yếu. Sự đầu tư là rất hạn chế so với Thái Lan, giờ đây là kém hơn cả Indonesia và Philippines. Những khó khăn đang nhìn thấy trước mắt quả thực sẽ là một thách thức rất lớn với BHL đội tuyển năm 2019.