Tiêu đề của website

Kiện tướng bóng chuyền BTL Thông Tin

Đây là bài báo đăng trên báo Thể thao TP Hồ Chí Minh ngày 15/06/1992 về một chuyền hai, một tượng đài của bóng chuyền nữ Thông Tin.


Đây là bài báo đăng trên báo Thể thao TP Hồ Chí Minh ngày 15/06/1992 về một chuyền hai, một tượng đài của bóng chuyền nữ Thông Tin. Kết thúc sự nghiệp VĐV trở thành một HLV, bà vẫn luôn tạo được dấu ấn, sự yêu thương và tôn trọng trong mắt khán giả hâm mộ.

Nguyễn Thúy Oanh: "Tôi Là Một Người Lính".

Gương mặt hầu như không có biểu hiện xúc cảm trong thi đấu, cũng như đường chuyền thông minh, chuẩn xác, hợp lí, với một lối chơi tự tin, thể hiện một bản lĩnh cao trong thi đấu, góp phần không nhỏ trong việc dẫn dắt lỗi chơi toàn đội. Đó là những gì đọng lại trong trí nhớ của những người hâm mộ bóng chuyền tại cuộc đấu vòng I Giải đội mạnh 92, và vòng tranh cúp LĐBCVN lần thứ nhất vừa qua, về kiện tướng Nguyễn Thúy Oanh của đội BTL Thông tin.

Phóng viên báo Thể Thao TPHCM đã gặp chị trước khi chị cùng đội BTLTT đi dự giải bóng chuyền tại Thái Lan, từ 9 đến 16-6.

VĐV Nguyễn Thúy Oanh ngoài cùng bên trái- cây chuyền 2 số 1 của BTL Thông Tin - Ảnh: Ngọc Trường.

Khán giả vẫn luôn cảm nhận thái độ băng giá của chị trong thi đấu. Phải chăng đây vốn là tính cách, hay do được tôi luyện nhiều qua quá trình tập luyện và thi đấu ?

Có lẽ do cả 2 lý do, nhưng ảnh hưởng của môi trường quân đội có lẽ rất ít thôi.

Bộ quân phục mầu xanh đối với chị có ý nghĩa gì ?

Nó khẳng định tôi là một người lính. Do vậy, tôi thấy mình phải sống, tập luyện, thi đấu sao cho đúng giá trị của nó...

Mọi người thường so sánh khả năng chuyền 2 của chị với Trần Yến (số 3, Than Hòn Gai) chị nghĩ gì về điều này ?

Mọi so sánh đều khập khiễng. Còn khả năng của tôi và Yến, theo tôi: Yến chuyền hai chính xác và thật kỹ thuật. Tôi thật sự khâm phục Yến ở những đường chuyền ra sau đầu. Còn tôi thì phải trung thành với người tấn công, theo lối chơi biến hóa đa dạng của đội.

Khi dành trọn trí lực, thời gian cho tập luyện và thi đấu thì những sở thích khác có lẽ phải dẹp bỏ ?

Có lẽ vậy, và nếu nghĩ thật sâu xa thì đó chính là sự hy sinh vì sự nghiệp VĐV. Nhất là khi chúng tôi là VĐV nữ thì sự hy sinh lại còn nhiều hơn.

Một thoáng ngập ngừng và tôi thấy ở chị một nét bồi hồi.

Chị có nhiều sở thích khác trong cuộc sống không ?

Cũng không nhiều, tôi chỉ muốn có thời gian để có thể vui chơi cùng bạn bè, tham gia các hoạt động văn hóa. Thích đọc sách báo, nhất là những cuốn sách, bài báo viết về "Người Hà Nội", đặc biệt thích xem chương trình truyền hình. Ngoài ra, tôi còn muốn thực hiện đầy đủ những thiên chức của người phụ nữ.

Được biết, chị đang học ĐH TDTD. Phải chẳng chị đã chọn cho mình một sự nghiệp tiếp theo - trở thành HLV?

Hiện nay có rất ít HLV nữ huấn luyện các đội mạnh (trừ 1 HLV của đội nữ BĐHN). Do vậy, khi đi học, tôi chỉ nghĩ đến việc tiếp thu thêm trình độ lý luận, nâng cao nhận thức về y học, giải phẫu, sinh lý, tâm lý... để phục vụ cho việc thi đấu của tôi hiện nay, và cũng muốn tạo thêm cơ hội để... nghỉ ngơi tích cực giữa các chu kỳ thi đấu. Và biết đâu tấm bằng có lúc lại cần đến. Tôi vẫn dành tất cả tâm huyết của mình với mong muốn trở thành HLV. Vì đó là sự nghiệp mà tôi hết lòng theo đuổi.

Chị có quan niệm thế nào là hạnh phúc?

Đối với tôi: Hạnh phúc đồng nghĩa với thật thà, chân thành và trung thực.

Và chính vậy, chị phản ứng có vẻ quyết liệt với trọng tài trong những lỗi của họ?

Những lúc như vậy, tôi cảm thấy VĐV chúng tôi có phần bị "phản bội" bởi thành quả do nỗ lực của chúng tôi đã bị trọng tài tước đoạt. Nhưng rồi nghĩ lại, cũng phải cảm thông với những sai sót của họ. Bởi họ cũng là con người.

Phụ nữ luôn rộng lượng và vị tha. Có một "anh chàng nào được chị rộng lượng...

Không, ngược lại, về chuyện riêng, tôi là một người hơi khó tính. Cũng như đa số phụ nữ, tôi coi trọng giá trị của gia đình, của người bạn đời và cần nhất người đó phải thông cảm với nghề nghiệp của tôi, bởi tập luyện và thi đấu thể thao có nhiều điều khác biệt cần cảm thông hơn so với một số nghề nghiệp khác. Tôi cũng đã tìm được người bạn đời phù hợp, và chúng tôi đã đi đến "quyết định cuối cùng" cách đây 2 tháng. Tôi rất cảm ơn anh ấy về sự động viên kịp thời trong những lúc tôi tập trung cho việc tập luyện và thi đấu, cũng như trong thành công và thất bại. Thành tích của tôi có phần đóng góp không nhỏ của anh.

Qua buổi trao đổi này, tôi thấy mình phải có trách nhiệm "thông báo nhỏ" với những người hâm mộ rằng: Chị đâu có "quá lạnh lùng".

(Mỉm cười) Tôi cũng nghĩ rằng: Mình đâu đến nỗi như vậy. Và nhân đây cũng xin cám ơn mọi người về tình cảm đối với những VĐV nữ như chúng tôi.

 

THÀNH BIÊN


Nguồn: THỂ THAO VIỆT NAM
Thông tin

Nội dung đang cập nhật...

Tiêu điểm
Xem nhiều